Liên hệ dulichonline.vn
Tour du lịch nước ngoai: Ms Mai
 0974 744 114 0974 744 114
Tour du lịch trong nước: Ms Ha
 0988 678 064 0988 678 064
Đặt phòng khách sạn: Ms Lam
 0912 677 766 0912 677 766

Ký sự Philippines - Phần 2: Mabuhay Manila - Đi Hồ núi lửa Taal

du lich bui philippines

Nhiều người bảo, chưa đi Taal volcano là chưa đi Manila. Ơ, nàng tưởng Taal Volcano thuộc tỉnh Tagaytay mà? Núi lửa Taal là ngọn núi lửa còn hoạt động lớn thứ 2 tại Philippines sau Pinatubo. Nói về Taal Volcano nhiều nhan nhản qua gúc gồ, cả tiếng anh cả tiếng Việt. Hồ Taal là hồ bao quanh núi lửa lớn nhất thế giới.

 Sau khoảng 20 phút dập dềnh trên chiếc Bangkha dư sức chở 6-7 người. Hai nàng đổ bộ lên đảo. Bến thuyền nhếch nhác, đảo đậm mùi phân ngựa ngai ngái với vô số bom mìn. Vài cô gái nước da ngăm ngăm do nắng gió cất lời chào. Không, hai nàng sẽ đi bộ, 5km chứ mấy. Bạn lái thuyền dắt ra quầy kiểm soát. Mày tự mua vé đi. Cái gì đấy, tao thỏa thuận mày mua vé cho tao rồi mà. Không, mày phải tự trả chứ. Rồi, tao tự mua, tí về tao đòi tiền bạn kia. Tao còn mua chịu nước của nó 60P. (Bạn kia trên bảo là vé vào cửa 80P 1 đứa đấy. Ơ, sao sang đây vé in có 50P/đứa. Chắc bạn ấy nhớ nhầm.)
Nắng chính ngọ, nhìn nhau nghĩ ngợi. Nếu mày tự đi thì mày nên thuê guide: 500P.  Thôi, xì tiếp 450P/đứa để cưỡi ngựa vậy.
"Tao cưỡi ngựa đi rồi lại còn phải trả them tiền Guide à?"
Uh, 2 đứa, 1450P, tao thu tiền 1 guide thôi. Ơ hóa ra 450P là giá thuê 1 ngựa không có người đi kèm ah?


Hầy, nàng được cưỡi hẳn 1 em ngựa thiếu nhi suy dinh dưỡng. Vừa đi nàng vừa phải nói tiếng Việt động viên nó. “Cố lên em ngựa ơi”. Lối lên đỉnh núi khá khó đi và nhiều mìn, lác đác vài bạn Tây đi bộ, phần lớn là cưỡi ngựa. Và nàng…hài lòng với quyết định chi tiền đi ngựa. Ngồi trên em ngựa còi vừa thương em ý, vừa thương em dắt ngựa và thương luôn cái mông nàng. Càng lên cao đường càng dốc, lối mòn chỉ vừa cho 1 người 1 ngựa. Đôi chỗ em ngựa không bằng lòng khi thấy em guide  quất toẹt phát vào người dẹp tan ý định quay đầu xuống sườn núi, hay có ý định lượn lại chỗ mấy em ngựa khác đang thong dong đứng gặm cỏ ngắm trời đất. Nàng thương, nhưng nàng chịu, em ý phải cho nàng “lên đỉnh” rồi định gì thì định chứ. Khoảng 30 phút ngồi trên lưng em ngựa, các nàng cũng đến trạm dừng. Leo bộ vài chục bậc lên chỗ cao nhất nhìn xuống ngắm toàn cảnh hồ Taal phía xa, rồi tận hưởng vẻ diễm lệ của Hồ Crater. Hồ nhỏ trong lòng Hồ lớn.
Không khí mát mẻ dù trời nắng chói chang. Các bạn chụp ảnh công nghệ nhanh đã kịp chụp tư thế các nàng ưỡn ẹo mang ra mời chào.
300P/khung nhé.
Thôi, đắt, tao không lấy.
Thế mày lấy ảnh không đi, 2 cái tao lấy 150P thôi.
Không, 50P thì tao lấy.
Thôi, ờ, chúng mày cười cũng đẹp, 50P, cầm ảnh đi.


Hưởng thụ xong, 2 nàng quay xuống lán cưỡi ngựa xuống. Ngồi ngựa xuống dốc cảm giác thật là phiêu. Cái phiêu này không giống cái phiêu khi xem các hiệp nữ phóng ngựa tung bay trong phim kiếm hiệp của Kim Dung. Đau lưng, đau chân, đau tay và…đau mông. Không đau thì ngã.
Anh lái thuyền đưa nàng quay lại bờ với nụ cười của anh béo.
Enjoy không mày?
Oh, enjoyed. Nhưng mà tao phải tự trả tiền vé đấy nhé, thôi, tiền vé tao trả mất 100P cơ, nhưng tao tinh bằng tiền nước tao nợ mày. Bây giờ mày gọi cho tao cái tricyclo.
300P á? Tao đi xuống có 150P mà mày, bla bla.
Rồi, đi lên nhiều dốc tốn xăng, 200P nhé. Đồng ý, đi luôn.

Ngược lại ngã tư Olivarez, sau mẩu chuyện với anh cảnh sát dễ thương (Ôi, ở cái xứ này, nhìn các anh cảnh sát hầm hố súng ống mà đáng yêu hết sức), hai nàng băng qua đường, đổ bộ vào 7/11 nạp năng lượng. Hết đói, hết khát, lại băng qua đường, anh cảnh sát đáng yêu vẫy xe cho các nàng rồi vẫy vẫy chào với nụ cười P/S. Lên xe, phần vì đêm hôm trước chỉ được ngủ chập chờn 2 tiềng, phần vì mệt sau dư âm của cuộc cưỡi ngựa lần đầu, 2 nàng đánh 1 giấc tít tắp. Mở mắt ra đã sắp đến Manila. Tài xế cũng trả khách điểm gần nhất về lại Malate. Hai nàng vẫy taxi không quên câu cửa miệng “Meter count Please!”.
Tối ngày hôm đó, hai nàng chỉ tản bộ dọc phố Adriatico, nàng làm chuyện lần đầu: vào Mc Donal. Uống San Miguel Pilsen ở 1 quán nhỏ gần hostel nàng ở sau khi ngắm nghía vịnh Manila đen kịt với vô số người vô gia cư náu thân cho giấc ngủ khiến nàng có cảm giác không an toàn (mặc dù cảnh sát đứng đầy đường). Ngày đầu ở Manila của nàng kết thúc với giấc ngủ đến rất nhanh. Ngày mai, nàng bay chuyến sáng tới Boracay.